[Đam mỹ] Bỗng nhiên quay đầu - Chương 2

Chương 1 - Chương 3Mục lục

            Hứa Địch đi ra ngoài tụ tập cùng với bạn bè trước kia mà cả hắn và Chu Bân đều quen biết. Kế Chi Huyễn vẫn không ngừng gọi tới rủ hắn đi chơi, nói bạn bè lâu như vậy không gặp, tất cả mọi người đều nhớ hắn. Hứa Địch nghe khẩu khí của Kế Chi Huyễn là biết hắn đã rõ chuyện giữa mình và Phàn Hạo Chất. Bạn bè cũng rất quan tâm hắn, nên hắn đã đáp ứng cuối tuần này đi bar.

            Bọn hắn hẹn nhau ở quán Tinh quang. Đấy là nơi mấy người thường lui tới thời còn học đại học, nơi đó không khí không tồi, chủ quán cũng là người quen. Chu Bân lo lắng Hứa Địch đi một mình sẽ nhìn thấy Phàn Hạo Chất, lại không thể khống chế bản thân, vì thế cùng Hứa Địch đến Tinh quang.

            Đi vào trong quán mà Hứa Địch đã lâu không tới, hắn cảm thấy dường như trong này một năm không hề trôi qua, tất cả đều như cũ. Hắn cùng Chu Bân đi đến nơi bọn họ vẫn thường ngồi, mọi người đang đợi hắn. Chu Bân nhìn quanh một vòng, không thấy Phàn Hạo Chất mới yên tâm. Tất cả đều là bạn bè thời đại học.

            "Hứa Địch, một năm nay mất tích ở đâu vậy?" Trần Hiểu vừa thấy Hứa Địch ngồi xuống liền đưa cho hắn một chén rượu, "Uống hết rồi mới nói đến chuyện bạn bè, chúng tôi sẽ không so đo chuyện một năm nay cậu trốn ở xó nào đó."

            "Đúng, một năm không gặp, phải phạt." Tất cả mọi người đều ồn ào.

            Hứa Địch cười tiếp nhận chén rượu, "Đừng tưởng có thể chuốc say tôi nhé!" sau đó uống một hơi cạn sạch.

            "Đã sớm nói với các cậu rồi, tửu lượng của Hứa Địch không hề giảm nha." Trần Hiểu cười nói. "Hứa Địch trước kia cùng Hạo…" Trần Hiểu chưa nói hết đã bị ánh mắt mọi người cảnh cáo, khiến hắn nuốt toàn bộ vào trong bụng. Câu nói nửa vời của Trần Hiểu khiến Hứa Địch cười có vẻ mất tự nhiên. Trần Hiểu âm thầm tự trách mình không có não. Tuy rằng bọn họ chia tay cũng đã một năm, nhưng xem bộ dạng Hứa Địch lúc này có vẻ vẫn chưa quên được Phàn Hạo Chất.

[Đam mỹ] Bỗng nhiên quay đầu - Chương 1

Chương 2 - Mục lục
         
            "Chia tay đi." Một người đàn ông đeo kính cao lớn lạnh lùng mở miệng với một người đàn ông khác đang cúi đầu.

            "Chia… tay?" Người đang cúi xuống kinh ngạc ngẩng đầu lên

            "Tôi không còn yêu cậu nữa!" Người đeo kính thanh âm dịu dàng nói.

            "Anh…" Người kia ngẩng lên lại cúi xuống, miệng hắn giật giật muốn nói lại thôi.

            "Cậu sẽ tìm được người khác tốt hơn tôi." Người đeo kính bỏ lại một người đang đứng trân trân trong gió rời đi.

             Hạ màn! Bọn họ vậy là đã xong! Hứa Địch im lặng không nói gì. Hắn vẫn có lời muốn nói, nhưng cuối cùng lựa chọn im lặng. Hắn sợ thuận miệng nói ra mấy câu đau lòng sẽ bị người ta cười nhạo sự yếu đuối của mình. Người ta không thương hắn? Người ta thậm chí không hề thương hắn! Hắn thà để người ta chia tay với lí do có người yêu mới, cũng không bằng lòng để người ta cứ vậy nói thẳng mặt "không còn yêu hắn nữa"! Hắn còn luyến tiếc người ta, hắn còn yêu thương người ta! Tại sao bọn họ chấm dứt thế này? Hắn từng ảo tưởng rằng hai người sẽ vĩnh viễn bên nhau. Mới thế mà đã… Người ta bỏ qua cảm nhận của hắn. Bọn họ đã sống chung năm năm, cuối cùng đổi lấy ba từ khiến hắn tan nát cõi lòng. Bỏ đi thôi!

[Đam mỹ] Bỗng nhiên quay đầu (蓦然回首)


Bỗng nhiên quay đầu (蓦然回首)

Tác giả: Ngữ Tịch (语夕)

Thể loại: Hiện đại, 1x1 (Hứa Địch x Chương Quân)

Tình trạng bản gốc: Hoàn thành

Dịch: QT, Google Translate

Biên tập: Sói

Giới thiệu: Mối tình đầu của Hứa Địch sau năm năm nói chia tay. Hứa Địch không thể quên hắn, lấy công việc để lừa dối chính mình, cuối cùng không ngừng đổi bạn trai mới. Thoáng cái đã hai năm, ngay lúc hắn cho rằng mình không còn hi vọng gì với chuyện tình cảm thì một người giống với mối tình đầu của hắn xuất hiện. Chương Quân xuất hiện mang đến nhiều chuyển biến. Chương Quân dịu dàng cùng Hứa Địch ở một chỗ sẽ phát sinh chuyện gì? Kết cục nào cho Hứa Địch và Chương Quân?

Cảm ơn sự giúp đỡ tận tình của bạn Nhoi (a.k.a Can Chan)

Đôi lời từ người biên tập:
Đây là lần đầu tiên bạn dịch đam mỹ, để thỏa mãn tinh thần tự sướng.
Bạn không biết đến nửa chữ tiếng Trung, vì thế chủ yếu là bạn sắp xếp lại câu chữ, đoạn nào không thể hiểu sẽ hoàn toàn do bạn bịa ra. Nếu có khác bản gốc đôi chỗ (thực ra là phần lớn chỗ), hãy bỏ qua cho bạn nhé.
Bản dịch hoàn toàn vì mục đích cá nhân, bạn cũng không phải hạng cao sang gì nên nếu có ai đem ra ngoài (bạn dự phòng thôi, chắc chẳng có ai đâu) thì nhớ dẫn link về blog của bạn nhé.
Bạn cũng rất sẵn lòng sửa sai nếu bạn nào đó hảo tâm chỉ dạy.
Không dài dòng nữa, chiến thôi :x

Chương 1 - Chương 2 - Chương 3 - Chương 4 - Chương 5
Chương 6